Nếu một ngày anh thấy quá mệt mỏi
Khi phải gánh gồng tất cả trên vai
Những nỗi lo về cơm áo, thực tại
Chẳng bao giờ có được phút nghỉ ngơi
Hãy trở về vì có em vẫn đợi
Chờ anh sau cánh cửa bình yên
Có tiếng cười của con trẻ hồn nhiên
Dành cho anh bình yên trong ánh mắt
Em chỉ có tình yêu thương nhỏ nhặt
Gom lại bởi những ngày xa anh
Em chỉ mong mình luôn là người ở cạnh
Ôm anh vào lòng sau những ngày bão giông
Nếu một ngày trở trời bỗng sang đông
Bầu trời nơi anh chẳng còn ánh nắng
Hãy dành cho mình một khoảng lặng
Nhớ về em để bình tâm cố gắng
Nếu một ngày anh thấy quá mệt mỏi
Hãy trở về căn nhà nhỏ của chúng mình
Anh sẽ không phải gồng mình gánh vác
Bỏ thành phố kia ở lại phía sau lưng
Anh và em sẽ cùng nấu cơm tối
Hai đứa sẽ không phải sống vội
Em sẽ rửa bát rồi anh ru con ngủ
Thảnh thơi hai đứa ngắm nhau cười
Ngoài kia dẫu bầu trời xanh có rộng
Nhưng đâu bằng cầu vồng nơi em…
© Đông Thanh – tinhot247.vn